thơ Nguyễn Văn Hiếu
Đồng vắng cuối mùa gốc rạ trơ
Lơ phơ cò trắng đứng ven bờ
Cây đang bứt lá, trời đang rét
Mây xám dòng mương nước lặng lờ
Làng quê tôi đó ngôi chùa cổ
buổi chiều văng vẳng tiếng chuông kêu
bức tường loang lổ màu rêu mốc
này gốc đa xưa lá rụng nhiều
Làng quê vẫn cảnh làng quê cũ
nhà cửa dầy thêm, đất hẹp dần
chợ quê mua bán nhiều hơn trước
cái nghèo lẽo đẽo đuổi theo chân
Bao kẻ rời làng đi kiếm sống
người lên phương Bắc, kẻ vô Nam
kẻ ở trời tây mây tuyết trắng
quản gì mưa nắng với gian nan
một năm có mấy ngày thong thả
cánh chim xa tổ khắp phương trời
đêm ba mươi tết hương trầm thắp
lòng thầm bái vọng cố hương ơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét