NGHIÊN CỨU DỊCH HỌC: MÊ TÍN HAY TRÍ TÍN ?
Việt Nam từ thời xa xưa có nhiều vị giỏi Nho học
đã nghiên cứu kỹ về Kinh Dịch như cụ Trạng Trình, Lê Qúy Đôn, Phan
Bội Châu , Huỳnh Thúc Kháng, Ngô Tất Tố, chủ tịch Hồ Chí Minh v.v.
Sau 1954 ở miền Bắc bị cấm. Nhà nước coi loại này là mê tín,
dị đoan! Nên đã tịch thu . Ở miền Nam Việt Nam phát triển Dịch
học tự do khắp mọi nơi. Miền Nam đã đi trước miền Bắc vài thập kỷ.
Sau 1975 ở miền Nam rất nhiều “ Tần Thủy Hoàng ” tái sinh đã
đốt sách của “ ngụy Sài gòn ”. Nên gia đình có người tham gia chính
quyền SG. Sợ quá chờ đêm tối đem sách vứt những nơi công cộng. LXT đã
xin và nhặt về nhà nhiều sách quý…Nhiều nhà nghiên cứu Dịch học đã
bỏ Việt Nam ra đi. Ông Nguyễn Hiến Lê, Nguyễn Duy Cần, Nguyễn Đăng
Thục, ở lại bị thất sủng một thời gian dài. Nhưng thời
gian đã làm thay đổi thế giới quan cho những ai mắc “ bệnh nghề nghiệp”.
Đó là: