Lưu Xuân Thanh
Ngày vui thường đi nhanh, tết Nguyên Đán
Mậu Tuất trôi qua mau, thời gian nghỉ đã hết . Bọn học trò chúng tôi về trường
tiếp tục học tập . Ngày ấy toàn tỉnh chỉ có ba trường cấp hai ( nay là phổ
thông cơ sở ) và duy nhất một trường cấp ba . Hầu hết học sinh đều phải đem gạo tiền đi ở trọ xa nhà để học .
Thời đó các ông bà chủ nhà không lấy tiền trọ , cũng chẳng ai đề cập việc này .
Chủ nhà coi chúng tôi như con cháu …Một
tối sau khi đã làm bài xong .Trời mưa phùn se se lạnh , anh Nguyễn Văn Chương (
nay là nhà thơ Nguyễn Văn Chương ) sang
nhà trọ của tôi chơi . Bác chủ nhà đãi ấm chè xanh . Vừa uống trà vừa nói
chuyện học hành . Anh học trên tôi , nên tôi nhờ anh giảng cho vài bài khó …
Rồi anh đọc thơ Nguyễn Bính :