tạp văn của Lưu Xuân Thanh
Lão già đầu trần , chân đất , mặc bộ đồ bà ba màu vàng xậm, phong sương , bụi bặm song tươm tất . Nhìn tạng người biết ngay đã già . Có lẽ là con thứ chín , nên mọi người gọi lão Chín . Bốn mùa mưa nắng , lão Chín khùng vẫn đi qua tiệm bơm ,vá xe của tôi ở đầu con hẻm . Người ta bảo lão khùng bởi lẽ lão không giống ai . Người lại nói sau cái chết thảm khốc cha mẹ , anh chị . Chỉ còn lão sống sót .Nên lão điên . Việc lão khác người thì nhiều . Song tôi chỉ nêu vài ba việc .