...Chỉ có trời là lớn nhất -Khổng Tử

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

TỜ LỊCH – thơ Duy Khoát, lời bình Lưu Xuân Thanh
Bóc đi một tờ lịch
Đời ngắn đi một ngày
Lòng bần thần đưa tiễn
Xác thời gian trên tay
Lịch là Thời gian chu kỳ, một phát minh tuyệt vời trong cuộc sống của nhân loại. Từ xưa tới nay không biết đã có bao nhiêu người viết về thời gian ? Ở Bấc Ninh chắc cũng nhiều. Song tôi mới được đọc có ba bài thơ hay về thời gian: Cáo Tật Thị Chúng bài thơ Thiền ( bài kệ) của Mãn Giác Thiền Sư ( Lý Trường ) một tuyệt tác lưu truyền hậu thế, Màu Thời Gian một bài thơ siêu thực rất khó hiểu của Đoàn Phú Thứ ( nhóm Xuân Thu Nhã Tập trước 1945). Tờ Lịch là bài thơ kiệm ngôn từ, nhưng lạ, sâu sắc của nhà thơ Duy Khoát ( hội viên hội nhà văn Hà Nội), rất thật về hình tượng. Song lại chứa đựng ảo bí nhân sinh …
Thật sự bất ngờ khi anh Duy Khoát diễn đạt thời gian vô hình bằng hình tượng không gì cụ thể hơn:
Bóc đi một tờ lịch
Đời ngắn đi một ngày