Con về thăm mẹ - Mẹ ơi!
Dòng sông quê vẫn cuối trời đợi mong
Trời xanh một sắc xuân trong
Vườn xưa đã trắng xóa bông cau rồi!
Bước chân sao cứ bồi hồi
Gió sông quê mát lòng người xa quê
Đời như một cõi đi về
Mẹ chờ con bát canh quê ngọt lòng
Hàng so đũa ở ven sông
Trắng bông trắng cả một dòng sông trôi
Và người con gái đôi mươi
Chờ ai đã lỡ một thời xuân xanh
Con đi như lá xa cành
Rụng về cội với tình thâm quê mình
Mẹ cười đỏ miếng trầu xinh
Và em - bến nước sân đình có nhau
Sông quê trắng xóa bờ lau
Duyên quê là chuyện cau trầu cưới xin.
(baocantho.net) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét