(Kính viếng hương hồn nhà thơ Trinh Đường).
Thế là tan kiếp phù du
Trả hồn về gốc Mù U quê nhà (*)
Trả đời nhang khói hương hoa
Trả hồng nhan giọt sương sa cuối trời
Cõi này ngắn ngủi thế thôi
Đến chưa ấm chỗ đã rời chân đi
Nổi chìm mấy cuộc thiên di
Đắng cay mình lại nhâm nhi chính mình
Bây giờ chịu phận hóa sinh
Bút nghiên lạc giữa nhân tình mà đau
Bấc tàn đèn cạn hết dầu
Câu thơ tan tác biết đâu âm trần
Bóng vừa khuất nẻo mây vần
Phía sau bụi xóa dấu chân một đời
Đam mê đến chót cuộc chơi
Chỉ còn tiếng gió… ơ… hời tiễn đưa (*) Mù U: một loại cây ở Quảng Nam
2003-2011
(CAND) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét