...Chỉ có trời là lớn nhất -Khổng Tử

Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2011

Mẹ Tôi ,vạt áo nâu xưa

thơ Nguyễn Việt Chiến


Mẹ ngồi hai vạt áo nâu
Hương ba nén thắp ,khói cầu nguyện bay
Ngoài khuya tiếng vạc khô gầy
Sao dăm mảnh vỡ ,gió day dứt lùa


Nghe như vọng tự ngàn xưa
Trong sương khói ,tiếng mõ chùa đêm đêm
Những ai trở lại thiên nhiên
Lánh đời về dưới cửa thiền ...những ai

Đức tin  ở  một ngày mai
Những tượng đất hát ,những đài đền thiêng
Đạp qua khổ nhục oán hèn
Đạp qua dục vọng,cháy lên niết bàn

Đêm nay ba nén hương tàn
Nước trong một chén,kinh ngàn lời ru
Mẹ tôi vạt áo nâu xưa
Tay thành kính chắp khói mờ dương gian


(nguồn:Nam Hồng ,Hòa Bình .NXBVH)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét