...Chỉ có trời là lớn nhất -Khổng Tử

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Màu Thời Gian

thơ của Đoàn Phú Thứ

Thi sĩ Đoàn Phú Thứ , người tỉnh Bắc Ninh.Trong nhóm Xuân Thu Nhã Tập vào thập niên ba mươi ,bốn mươi của thế kỷ trước. Màu Thời Gian là bài thơ đỉnh cao của nhóm ,với quan niệm:Thơ không cần lúc nào cũng rõ nghĩa …..Nó giữ phần sâu kín ,nó giữ phần sâu sắc.Trong cuốn Thi Nhân Việt Nam Hoài Thanh và Hoài Chân đã viết: “Trong thơ ca ,có lẽ không có bài nào khác tinh tế và kín đáo như thế”.Ông Văn Gía thì cho rằng:Cho đến lúc này giới sành thơ cũng không ai dám tự cho rằng mình đã hiểu bài Màu Thời Gian này .Nhưng thơ có khi không hẳn để hiểu .Thậm chí có nhiều áng thơ cố tình để hiểu lại không bao giờ đạt được cái thần của nó .Màu Thời Gian là một bài thơ như vậy.


Tôi kẻ hậu sinh ,có học song trí huệ u tối .Đọc không biết bao lần ,mấy chục năm nay mà cứ lẫn lộn .Tự gán theo chủ quan của mình :Màu Thời Gian ngoài những yếu tố khác có mang tính Thiền . Bởi vì thời gian là vô hình ,làm sao nhìn thấy màu sắc thời gian.Thời gian một khái niệm  để đo đếm nhịp điệu vũ trụ .Nó có vẻ gần gũi lại mơ hồ xa xôi. Bài thơ cho tôi nhận ra lẽ vô thường  kiếp nhân sinh. Đó là quy luật tàn khốc của thời  gian .Tất cả chúng sinh  đều bị hủy diệt  rất thương tâm theo thời gian …!
Sau đây tôi xin ghi lại bài thơ :

Sớm nay tiếng chim thanh
Trong gió xanh
Dìu vương hương ấm thoáng xuân tình
Ngàn xưa không lạnh nữa ,Tần phi
Ta lặng dâng nàng
Trời mây phảng phất nhuốm thời gian

Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh

Tóc mây một món chiếc dao vàng
 Nghìn trùng e lệ phụng quân vương
Trăm năm tình cũ lìa không hận
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng

Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình một thưở còn hương
Hương thời gian thanh thanh
Màu thời gian tím ngát





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét