thơ Phạm Mạnh Hiên
tôi mò mẫm trong đêm
những phế thải di chuyển
trên chiếc ghế nghiêng trống
tôi thấy cái bóng hẹp đi vào cánh cửa
không phải để mở ra bình yên
khoảng trống khổng lồ
làm giấc mơ náo động
ký ức như nút đen mật mã
trò chơi bỏ dở
vết rạn ngọn gió ngập run
tôi ở nơi khởi đầu
(nguồn:tienve.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét