...Chỉ có trời là lớn nhất -Khổng Tử

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

Móng Cái chiều mưa

thơ của  Duy Khoát                
 
Mưa sầm sập suốt cả chiều không ngớt
Phố xá co ro thưa thớt bóng người
Bãi Trà Cổ không một ai đến tắm
Chỉ những tàu đánh cá vẫn ra khơi

Khách dần tụ trong nhà hàng, quán chợ
Tiếng bát đĩa va nhau thành khúc nhạc không lời
Nấp dưới mái hiên chàng xe ôm ế khách
Nhìn theo nàng váy ngắn đỏ son môi
Các chiến sĩ hải quan thu mình trong áo bạt
Móng Cái chiều đang chuyển vào đêm
Tôi trông ra rừng đã đen như mực
Thương ai mưa đêm ôm súng gác không rời
Sự phản trắc thường lẫn vào bóng tối
Tôi gọi thầm: Biên giới của ta ơi!
Cái yên tĩnh nơi này đang dấu bao ngờ vực
Đêm mưa cửu vạn
Đêm mưa mẹ mìn
Em gái nào đêm nay bị bán làm tì thiếp
Chúa sơn lâm cũng bị chúng nhốt vào cũi hẹp
Lũ gian tham gặm nhấm nước non này
Tôi thẫn thờ đứng như cột mốc
Cả áo quần hắt đẫm mưa bay.
                                                         8-1999
Nơi xuất bản: NXB Lao Động - 2001     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét