...Chỉ có trời là lớn nhất -Khổng Tử

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Gặp thày giáo cũ đi bán sách cũ

thơ của Nguyễn Thái Vân

Phút thày trò vừa nhận ra nhau
Đôi tay thày tuột rơi chồng sách cũ
Giua quán sách nghèo bán mua lặng lẽ
Mười năm xa gặp lại sững sờ

Tôi nhận ra từng trang sách ngày thơ
"Thời gian khổ" cùng "Những người khốn khổ"
Séch-xpia,Tôn-xtôi chừng chưa hểu rõ
Vì sao thày tôi đem họ tới đây



Tuổi trẻ tôi nuôi khao khát tròn đầy
Theo trang sách đến nhiều bờ bến lạ
Thày như con ong cần cù hút nhụy
Lọc sách ra thành lời giảng say sưa

Sách với thầy là baú  vật  trong nhà
Là bộ óc là trái tim nhân loại
Bìa quăn mép thày đưa tay vuốt lại
Mỗi chữ in sai có nét chữa của thày
Kho báu đời thày có thể đã vơi
Vì sách cứ thành mớ rau hạt gạo
Tôi cúi nhặt giùm thày đôi tay nặng trĩu
Không dám hỏi đâu ,chỉ lặng lẽ nhìn thày

10-1988


Nhà thơ Nguyễn Thái Vân sinh năm 1941 quê tỉnh Phú Thọ ,ông mất năm 1991.Làn đầu tôi đọc bài thơ này vào mùa thu năm 1990 khi tôi về quê thọ tang Mẹ .Nay đọc lại bài thơ,mắt tôi ứa lệ !Thương cho những bậc thầy đức độ của ngày xưa.Nghèo vẫn giữ phong thái tiết tháo ,làm  không đủ ăn phải bán cả báu vật trong nhà ! Những người thày ngày nay rất nhiều người  vẫn  là tấm gương sáng cho học sinh noi theo. Tuy nhiên nhiều người  đã chẳng còn là thày mà thành “Những gã thày kiếm tiền ” bằng mội thủ đoạn!.Mới đây là vụ án tiến sĩ Kiệt nguyên hiệu trưởng ĐHQuy Nhơn ,đã cùng đồng bọn tham tiền nên đã hầu tòa ... Buồn cho nền giáo dục đang có rất nhiều thứ giả .Ông bạn tôi có cậu con trai là thạc sĩ giảng dạy ở một trường Đại học .Đang cố gắng chuẩn bị tiền bạc để lấy bằng tiến sĩ .Bởi vậy cậu ta kiếm tiền để bù lại cái mình đã bỏ ra cũng là có lý .Cháu nội tôi nói vì giá cả tăng nên tiền học thêm thày cô cũng tăng thêm mỗi môn là năm mươi ngàn một tháng!...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét