thơ của Lưu Xuân Thanh
( cứu trợ ảnh trên mạng)
Bão táp cuộc đời
chẻ đôi ta ra hai phía không nhau
Em gót son lênh đênh ngàn trùng khơi tìm phù hoa nơi xứ lạ,
anh khờ khạo ngủ mơ trên bức họa thời gian, gặm nhấm ảo huy hoàng, uống cạn tương lai rách nát.
Rồi một ngày mùa đông rét buốt
anh cúi mặt thất thểu trong dòng người nhận đồ cứu tế : gạo muối , áo quần cũ, mùng mền , người nước ngoài phát chẩn
Ngẩng đầu ngước mắt nhìn ân nhân
những thứ trên tay thả rơi xuống đất,
anh vô hồn như bay biến miệng thều thào: …Là em , là em, là em…
Vẫn nụ cười trên môi em trao hàng cho những mảnh đời bất hạnh
ánh kim quang mờ mắt chẳng thấy cố nhân
Trận đại cuồng phong trong tim anh lại nổi ...
( viết sau trận Đại hồng thủy tại Nhơn Phú tháng 11 năm 2008)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét