thơ của Nhã Thiên
Tôi bắt gặp tiếng mùa xuân rơi
Ở đó sự trong trẻo cứ nhỏ theo thời gian
không dừng lại
làm cho biết bao con người chợt thức
để nhìn vào cuộc đời có thật
Tôi vừa nghe gió nói rằng
Mùa xuân trở lại trong nỗi chờ mong
Giống như em quay về với anh
với cuộc đời có thật
cả người từng thức
một mình
Tôi muốn em ở lại đây với tôi
cùng nếm cái trong trẻo của thời gian
và say bằng cảm giác của những giọt rượu hạnh phúc
Thật lặng lẽ
hình như có tiếng chuông
thong thả gõ từng tiếng từng tiếng
Tôi khẽ chạm đến vô cùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét