Thơ của Viễn Chi
Ai đem rắc những lá bàng
Đỏ tươi như máu bên nàng Vọng phu?
Làm tôi tưởng những huyết thư
Sớm nay, bên những hàng bia
Đọng trong mắt lá, đầm đìa giọt sương
Làm tôi tưởng những lệ thương
Ngàn năm oán hận chiến trường chưa phai
Đâu đây tiếng gió bi ai
Tôi nghe tưởng tiếng thở dài trường chinh
Bao giờ đất nước thanh bình
Đá Vọng phu lại trở thành thịt da
Chiến trường cũng hết can qua
Đá kia trở lại thiết tha tình người. 

( Nguồn : Tuấn Đạt báo CAND)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét