Thơ Phạm Văn Phương

Chiều muộn,biết em không còn
Sao cứ thấy em trước mặt?
Thấy em đi qua thời gian
Từ thủa mắt môi trong vắt
Thấy em lấm lem bụi đất
Vai trần vác gạo kiếm cơm
Thấy em ở trong rạp hát
Giang hồ mài một lưỡi gươm
Em trong vòng tay bạn bè
Thấp thoáng vầng trăng mười sáu
Em mong được như gã khờ
Giấu mặt mình trong tiếng sáo *
Chiều muộn,biết rồi không gặp
Em như sương cuối non Đoài
Đành đứng giữa trời mà vọng
Gửi tình theo đám mây trôi
Chớp mắt thấy em vèo qua
Trắng như một đóa quỳnh
Những câu thơ thơm ngát
Từ nhọc nhằn đất bụi
bay lên
bay lên
7-2001
(*)Trương Chi :thơ Quang Vĩnh Khương
___
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét